(Blogtamsu) - Anh chị chồng, đang nhanh lẹ làm đám giỗ đầu cho khách hàng nào đó. Cho tới khi trông thấy ảnh bản thân mình trên bàn độc thì tôi hoàn toàn ngã gục.
Tôi về khiến dâu nhà anh mà không có được sự đồng ý của bác mẹ chồng. Chính cho nên mà những bốn tuần ngày làm cho dâu của tôi khi mới khởi đầu vô cùng cùng cực. Tôi vẫn phải đi khiến như anh thế mà mọi việc nhà tôi vẫn phải làm đủ hết cả, không chừa ra một việc gì dù là ốm nhất như đổ rác. Sáng nào tôi cũng phải thức dậy trong khoảng sớm, lo hết bữa sáng cho bố mẹ chồng rồi mới được tới tổ chức khiến cho việc. Tới trưa, việc cơ quan còn chưa ngừng, tôi đã phải lao vội về nhà để lo cơm cháo cho bố mẹ chồng. Rửa bát kết thúc, tôi mới được quay lại công ty làm việc tiếp trong trạng thái mệt mỏi rời rã. Và công tác ấy lại tiếp diễn tham gia buổi chiều tối. Không hề nói ngoa chứ chưa con mọn mà có những ngày, tới 11 giờ đêm, tôi mới được lên giường đi ngủ.
Dù mệt mỏi, nặng nhọc nhưng tôi không bao giờ phàn nàn, than thở, ngay cả khi khiến cho đủ mọi việc vẫn bị mẹ chồng mắng là làm biếng. Tôi chỉ mong sự hết lòng, hết dạ của chính mình sẽ làm cho bố mẹ chồng thấu hiểu. Rồi từng ngày, họ sẽ tạo dựng lòng ra với tôi. Nhưng những vấn đề tôi nói có vẻ như chỉ đến trong giấc mơ thôi thì phải. Cũng may, chồng tôi vẫn còn bên cạnh, an ủi, khích lệ tôi nên tôi cũng cảm thấy đỡ tủi thân phần nào.
Mọi chờ đợi về một mối quan hệ tươi sáng hơn trong tôi bùng cháy khi tôi báo tin mang thai. Có vẻ như tôi đúng khi bố mẹ chồng có thái độ vồ cập hơn với tôi toàn bộ. Chẳng những thế, mẹ chồng còn chủ động giúp sức tôi một vài việc trong nhà để tôi có thêm thời gian nghỉ dưỡng. Đứa con này đúng là thiên thần mang lại hên cho tôi rồi. Cho tới khi tôi mang thai đến tháng thứ 4 thì…
Mẹ chồng đã mở lời đầy mùi mẫn, tình cảm như thế thì tôi còn nói được gì hơn nữa. (Ảnh minh họa)
Xem thêm >>> Bỏ chồng giàu cha mẹ tậu cho, tôi kiên quyết lấy anh thợ mộc để rồi ngay đêm tân hôn sốc nặng khi cái tủ gỗ của anh tạo dựng ra
Bác sĩ siêu thanh nói rằng tôi mang thai con gái. Lòng tôi khi ấy phấn kích tuyệt đỉnh. Tôi, đại trượng phu hay con gái đều không cần thiết, tôi chỉ cần mong con bản thân mạnh khỏe mà thôi. Lúc báo tin này với nhà chồng, quần chúng vẫn cười nói nhưng không hiểu sao, tôi vẫn cứ có cảm giác bất an trong lòng. Một dự cảm rủi ro gì đó có thể xảy ra với tôi trong thời gian đến. Trước khi sinh khoảng một hai ngày, mẹ chồng gọi tôi vào phòng nói chuyện:
- Con à, con nhân thức đấy, sức khỏe của bác mẹ dạo này đều không được tốt. Thời gian tới mẹ muốn đưa bố nhập viện để vấn đề trị và bệnh. Mẹ sợ sẽ không có đủ thời điểm để chú tâm cho con lúc nằm ổ. Nên mẹ có ý thế này, mẹ muốn đưa con về ngoại sinh con. Đợi đầy bốn tuần, mẹ sẽ thu xếp về đón con lên. – Giọng mẹ chồng tôi thiết tha lắm
Mẹ chồng đã thành lập lời đầy mùi mẫn, tình cảm như thế thì tôi còn nói được gì hơn nữa. Vả lại về quê ngoại sinh, tôi sẽ thừa hưởng đủ con đường. Vậy là tôi đồng ý với mẹ chồng. Tôi nào nhân thức được… Tôi vượt cạn chỉ có bên ngoại. Bên nội gọi điện thì bạn nào cũng cáo bận lắm, không về được. Còn chồng tôi, anh cũng lấy nguyên do đi công tác bỗng nhiên xuất để vắng mặt. Bụng dạ như có lửa đốt, tôi chỉ mong chóng vánh hết tháng ở cữ để trở về xem có chuyện gì đã xảy ra. Và lúc bước chân đến nơi, tôi chỉ ước, giá như mình đừng quay lại.
Cho đến khi trông thấy ảnh mình trên bàn thờ thì tôi hoàn toàn ngã gục. (Ảnh minh họa)
Xem thêm >>> Bị hiền thê tóm sống ngay trên giường, chồng vẫn mặc nhiên cố nốt với người thương và cái kết khiến ai đọc cũng hể hả
Tôi sốc nặng tới mức thủ công bủn rủn, không còn sức lực để bế nổi con gái nhỏ bé trên tay nữa. Anh chị chồng, đang nhanh chóng khiến đám giỗ đầu cho bạn nào đó. Cho đến khi nhìn thấy ảnh mình trên bàn thờ thì tôi hoàn toàn ngã gục. Lắp bắp hỏi mẹ chồng chuyện gì đã xảy ra thì câu tư vấn tôi nhận lại được chỉ thấm đầy sự tủi hổ, xót xa:
- Cái ngữ sinh được con gái như cô thì nhà này coi cô như đã chết từ cái lúc cô bước chân về nhà cô rồi. Khiến giỗ đầu cho cô thế này đã là phúc phận cho cô lắm rồi đấy!
Tôi không dám tin cả nhà chồng mình lại có hành động trơ tráo đến như vậy. Chồng tôi thì nhìn tôi bằng ánh mắt Vô cảm, như thể tôi đã không còn là vợ anh nữa vậy. Anh chỉ đến bên mẹ, ngoan ngoãn nghe lời mẹ nói. Tôi bàng hoàng, không nắm bắt nổi bản thân đã khiến sai chuyện gì để tới nông nỗi này.
Hiện tại tôi vẫn đang ở nhà chồng các bạn ạ. Nhưng dường như chẳng ai coi tôi sinh tồn hết khiến cho tôi đau khổ vô cùng. Ngay cả chồng tôi, anh hững hờ với tôi đã đành, đằng này còn hờ hững với cả con tôi. Tôi không biết bản thân có nên tự chấm dứt những bốn tuần ngày đau buồn này không hay cố gắng đi mua lý do để cứu vớt tình thế nữa đây?
Nắng/ Theo Một quả đât
Xem nhiều hơn: Tin Tức Cập Nhật Nhanh Nhất
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét